Có một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh Dũng
11.05.2017
Trong bao chiều thương nhớ
Có một chiều Vũng Rô
Nghe mặn mòi khơi mở
Những bóng thuyền nhấp nhô
Chạnh nhớ “ Tàu không số”
Chạnh thương từng núi sông
Qua một thời giông tố
Đến chân trời mênh mông
Núi Đá Bia trông chồng
Đèo Cả trầm bâng khuâng
Hồn chinh nhân phiêu bồng
Chạnh thương người thương thân
Ta tìm nhau bao chiều
Về chiến trường năm xưa
Sương giăng mờ cỏ ứa
Níu bến bờ liêu xiêu
Tháng 5 năm 2016
L. A. D
Có thể bạn quan tâm
Nỗi đau rồng -Truyện ngắn Từ KhôiVirus chiến tranh, sex và những cái chết đa chiều - Hoàng Thụy AnhChuyện hai người bạn nghiện thuốc lá – Truyện ngắn Lưu Trùng DươngNhân vật chính của vở kịch - Truyện ngắn Trọng ĐịnhĐảo cho mỗi người – Thơ Nguyễn Nhã TiênLặng im – Thơ Khánh PhươngBên mộ Hàn Mặc Tử - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNghề biển của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ về lao động - Huỳnh Thạch HàNhững tán bàng vuông tại Anh Linh Đài - Lê Anh DũngGhi ở cuối thế kỷ hai mươi-Truyện ngắn Vũ Ngọc Cầm