Có một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh Dũng
11.05.2017
Trong bao chiều thương nhớ
Có một chiều Vũng Rô
Nghe mặn mòi khơi mở
Những bóng thuyền nhấp nhô
Chạnh nhớ “ Tàu không số”
Chạnh thương từng núi sông
Qua một thời giông tố
Đến chân trời mênh mông
Núi Đá Bia trông chồng
Đèo Cả trầm bâng khuâng
Hồn chinh nhân phiêu bồng
Chạnh thương người thương thân
Ta tìm nhau bao chiều
Về chiến trường năm xưa
Sương giăng mờ cỏ ứa
Níu bến bờ liêu xiêu
Tháng 5 năm 2016
L. A. D
Có thể bạn quan tâm
“Huyền thoại những cây cầu” - Phạm Thị Hải DươngNhà báo và chữ nghĩa - Bùi Văn TiếngThơ Hà Duy Phương Cái còn cái mất – Thơ Nguyễn Hoàng SaTiếng khuya – Thơ Nguyễn Nhã TiênChiều tĩnh lặng – Thơ Lê HàoQuảng bá tác phẩm văn học thời công nghệ số - Đinh Thị Như ThúyHồi ký văn học sau 1986 nhìn từ lí thuyết tự sự học hiện đại - Nguyễn Quang HưngNắng cũ- Thơ Trương Thị Bích MỵTrăng bến Ngọi - Hoàng Chiến Thắng