Có một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh Dũng
11.05.2017
                
            Trong bao chiều thương nhớ
Có một chiều Vũng Rô
Nghe mặn mòi khơi mở
Những bóng thuyền nhấp nhô

Chạnh nhớ “ Tàu không số”
Chạnh thương từng núi sông
Qua một thời giông tố
Đến chân trời mênh mông
Núi Đá Bia trông chồng
Đèo Cả trầm bâng khuâng
Hồn chinh nhân phiêu bồng
Chạnh thương người thương thân
Ta tìm nhau bao chiều
Về chiến trường năm xưa
Sương giăng mờ cỏ ứa
Níu bến bờ liêu xiêu
Tháng 5 năm 2016
L. A. D
Có thể bạn quan tâm
                Nắng lạnh – Thơ Đinh Thị Như ThúyGiao thoa văn hóa Việt - Chăm nhìn từ thơ ca dân gian – Võ Văn hòeTháng năm dài lắm - Nguyễn Văn TámLời cây thùy dương – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTiến quân ca của Văn Cao hơn 70 năm đồng hành cùng đất nước - Đào Ngọc ĐệSương khói say - Thơ Lê Anh DũngLót ổ tình trong vườn cây đang ngủ - Thơ Bùi Mỹ HồngTrọ nơi thành phố-Truyện ngắn Vũ Anh ThưGiữa những bờ yêu dấu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCó một chiều mưa – Thơ Lê Huy Hạnh
            
         
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                            