Đưa người – Thơ Ngân Vịnh
21.03.2019
Đưa người mà lại không đưa
Nhớ thương xa lắc ngày xưa nghe gần
lại mùa hoa cải vàng sân
phù sa lấm láp bưóc chân quản gì
Đưa người mà người không đi
Còn chi sông rộng, còn chi tháng ngày
ngả nào rủi, ngả nào may
con đò vẫn nhánh sông gầy thả neo
Đưa người chẳng có người theo
Bông lau phờ phạc dặm đèo chia đôi
ngoảnh sau ngoảnh trước mình tôi
vầng trăng chưa mọc chỗ ngồi mù sương.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Đêm qua dòng sông Đà - Thơ Cẩm LệThành phố, phượng và cát - Thơ Trần Thị Lưu LyHình tượng gà trong văn học dân gian Việt Nam - Huỳnh Thạch HàTrái tim tôi đặt ở Hoàng Sa, Trường Sa - Trần Thị ThắngNgõ xưa - truyện ngắn Hương NghĩaNgựa giả, ngựa thật - Mai Hữu PhướcTạp cảm – Thơ Ngân VịnhMẹ – Thơ Tất ThắngQua cầu cùng em – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngHoàng hôn Cà Mau - Nguyễn Văn Tám