Xin Cảm Ơn Em-Thơ Mai Hữu Phước
10.03.2017
Bởi em ngày đó không yêu,
Nên tôi mới đứng trong chiều ngẩn ngơ
Đem lòng kết lại thành thơ
Để thương, để nhớ, để mơ một người.
Mắt đêm rụng giọt sao trời
Như là lệ ứa hồn tôi với tình.
Em tươi tắn nụ cười xinh,
Tôi buồn riêng với bóng hình lẻ loi.
Một ngày se sắt tim côi,
Em về xứ lạ bên người không quen.
Bao nhiêu hy vọng chưa nhen
Đã thành mây khói bay trên trời chiều.
Cảm ơn em đã không yêu,
Để thơ tôi với bao điều bâng khuâng.
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Thơ Nguyễn HoaSự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiNghĩa mẹ - Thơ Lê Huy HạnhHạc bay lưng trời – Truyện ngắn Huỳnh Thạch Thảo Mặt trận - Ngân VịnhKỷ niệm vùng ven với nhà văn - chiến sĩ Chu Cẩm Phong - Lê Ngọc NamĐoản khúc mưa – Thơ Vũ DyTrăng – Thơ Bùi Mỹ HồngVô thường – Truyện ngắn Lê Hồng NhuậnĐÀ NẴNG - Điểm sáng trên bản đồ du lịch Đông Nam Á - Trần Trung Sáng