Xin Cảm Ơn Em-Thơ Mai Hữu Phước
10.03.2017
Bởi em ngày đó không yêu,
Nên tôi mới đứng trong chiều ngẩn ngơ
Đem lòng kết lại thành thơ
Để thương, để nhớ, để mơ một người.
Mắt đêm rụng giọt sao trời
Như là lệ ứa hồn tôi với tình.
Em tươi tắn nụ cười xinh,
Tôi buồn riêng với bóng hình lẻ loi.
Một ngày se sắt tim côi,
Em về xứ lạ bên người không quen.
Bao nhiêu hy vọng chưa nhen
Đã thành mây khói bay trên trời chiều.
Cảm ơn em đã không yêu,
Để thơ tôi với bao điều bâng khuâng.
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Tây, ta, đàn bà - Truyện ngắn Đoàn Ngọc HàTìm dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhà văn Nguyễn Một - Người mắc nợ ký ứcLời người làm chứng - Đoàn Ngọc ThànhMù tăm – Truyện Trần Đức TiếnỞ biển – Thơ Thái Nam AnhĐiều còn lại – Thơ Bùi Mỹ HồngVề Ngũ Hành Sơn - Lê Xuân CừRu cỏ - Thơ Trần Quang QuýTổ quốc nơi đảo xa – Thơ Nguyễn Siêu Phàm