Giữa trơ trụi - Bùi Công Minh
11.09.2014
...
Cái kiêu hãnh của sự trơ trụi
Không còn gì để mất
Tự do tuyệt đối
Một cành khô đối thoại với bầu trời
...
Cái kiêu hãnh của sự trơ trụi
Không còn gì để mất
Tự do tuyệt đối
Một cành khô đối thoại với bầu trời
...
Những cành khô run rẩy cứ vút lên như thế
Trong đêm đen
Giữa bầu trời.
Cái kiêu hãnh của sự trơ trụi
Không còn gì để mất
Tự do tuyệt đối
Một cành khô đối thoại với bầu trời
Đối thoại với tuyết băng
Cả Mùa Đông dài…
Cái sang trọng của sự trơ trụi
Không trang sức bởi những sắc màu
Không vướng bận bởi những lá hoa quấn quýt
Chỉ có thế thôi. Thực chất
Thậm chí nhựa cây không kịp chuyển lên cành
Ngày ngày tuyết rơi trắng xóa
Những cành khô bỗng trở nên huy hoàng
Trong vũ trụ rực lên màu tinh khiết
Mùa Xuân chếnh choáng sắp sang.
Flushing, ngày đông giá, 12-2013
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Cẩm Lệ - Thơ Lê Anh DũngChùm thơ Lê Anh DũngHoán đổi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoTập thơ Ngược dòng thời gian - Tiếng nói từ trái tim về tình yêu và thân phận con người - Trần Mai HườngLớp lãng quên – Thơ Bùi Mỹ Hồng Mùa vàng – Thơ Nguyễn Minh HùngÔng già bán chổi – Thơ Ngô Liên HươngMÊNH MANG HÒN KẼM ĐÁ DỪNG - Tùy bút Nguyễn Nhã TiênPhong tục thờ cúng tổ tiên của người Việt - Huỳnh Thạch HàNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành Lê