Giữa trơ trụi - Bùi Công Minh
11.09.2014
...
Cái kiêu hãnh của sự trơ trụi
Không còn gì để mất
Tự do tuyệt đối
Một cành khô đối thoại với bầu trời
...
Cái kiêu hãnh của sự trơ trụi
Không còn gì để mất
Tự do tuyệt đối
Một cành khô đối thoại với bầu trời
...
Những cành khô run rẩy cứ vút lên như thế
Trong đêm đen
Giữa bầu trời.
Cái kiêu hãnh của sự trơ trụi
Không còn gì để mất
Tự do tuyệt đối
Một cành khô đối thoại với bầu trời
Đối thoại với tuyết băng
Cả Mùa Đông dài…
Cái sang trọng của sự trơ trụi
Không trang sức bởi những sắc màu
Không vướng bận bởi những lá hoa quấn quýt
Chỉ có thế thôi. Thực chất
Thậm chí nhựa cây không kịp chuyển lên cành
Ngày ngày tuyết rơi trắng xóa
Những cành khô bỗng trở nên huy hoàng
Trong vũ trụ rực lên màu tinh khiết
Mùa Xuân chếnh choáng sắp sang.
Flushing, ngày đông giá, 12-2013
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Hoa mít vườn xưa - Truyện Trầm HươngNguyễn Văn Bổng - nhà văn xứ QuảngCảm nhận mùa xuân - Bùi Văn Tiếng Kẻ tự hào - Thơ Thanh QuếKỷ vật – Thơ Tất HanhCon trâu cụt sừng - Truyện ngắn của Nguyễn Phúc LiêmMột thời và mãi mãi - Nguyễn Thị Thu SươngBốn Cái Ngu- Truyện ngắn Sơn Nam Tản mạn về tiếng Quảng - Bùi Văn TiếngNhững bức thư không gửi – Thơ Bùi Công Minh