Hạt bụi – Thơ Anh Tuấn
22.03.2015
Sẽ có một ngày
Nhận phiếu vào cõi vĩnh hằng
Tôi thành hạt bụi
Có thể đậu xuống mặt đường
Có thể bay vào vũ trụ
Có thể nuôi mầm cây
Có thể thành nỗi bận tâm loài người
Có thể bám vào cọng rác
Bàn chân người sau dẫm lên
Và người quét đường quét đi.
Vương trên tóc, trên mặt người lữ thứ
Trong lá rau, trong cốc người say mệt lử
Nỗi đau hành tinh trong hạt bụi
Không vấy bẩn nhân gian này
Cung ô nhiễm trăng sao.
Vẫn mơ ước là mây, là nước
Một bong râm, một chút ngọt ngào
Vẫn gửi lại một lời hẹn trước
Đừng phủ mờ lên những ngôi sao.
A.T
Có thể bạn quan tâm
Tôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámGió của đời anh - Thơ Bùi Công MinhGã giáo gàn –Truyện ngắn của Nguyễn TrungQuà của ấu thơ - Trần Nguyên HạnhNhững đóa hồng lặng lẽ - Ghi chép của Minh ThủyTrở về tĩnh lặng – Thơ Đinh Thị Như ThúyNgười lạ - Hoàng ThiÊm đềm sông trôi - Thơ Đàm LanChuyện ở “quán 3 cô” - Thanh QuếNgôi nhà xinh đẹp – Truyện Nguyễn Thanh Tuấn