Khoảnh khắc với Hoàng thành – Thơ Nguyễn Nhã Tiên
22.02.2019
Làm sao giải mã được em
nghìn năm và nghìn năm nữa
sự sống nhân danh ngọn lửa
kể lể qua mỗi tàn tro
Xạc xào lá kể hư vô
thu đi quạch màu ngói đỏ
rêu xanh con đường sử cổ
tầng tầng chống chọi lãng quên
Những sao Văn giăng hằng đêm
lung linh tài hoa nhan sắc
ngút ngàn dấu chân trước mặt
vô tận con đường sau lưng
Đền đài vời vợi tịch ngôn
long lanh mắt người truyền thuyết
biếc xanh bầu trời Tháp Bút
mây trắng dìu dặt tâm hồn
Thăm thẳm ánh nhìn mênh mông
hoa khói đầy tay tôi nhặt
cô gái hái sen ngày ấy
thả sóng bây giờ Hồ Tây
Xin nghìn năm khoảnh khắc này
hồi quang dọi từng gạch vỡ
vĩnh hằng tro than bụi đỏ
lặng câm tôi cháy thành lời.
N.N.T
Có thể bạn quan tâm
Xin đừng bao giờ quên – Thơ của Dũng HiệpQuảng Nam hay cãi: Cãi mới tồn tại - Hồ Trung TúQuán Đa – Truyện Võ Lê Thục Nhàn Gửi một người đàn bà xấu số - Thơ Bùi Công MinhĐêm trong rừng quế - Truyện ngắn của Thái Bá LợiBùn non - Thơ Bùi XuânGiọt sương còn đọng môi mềm - Thơ Thy LanPhiêu diêu Đêm thần thoại – Thơ Nguyễn Ngọc HàHà Nội, buổi chiều yên - Thơ Bùi Công MinhĐối diện với sông Hàn - Uông Thái Biểu