Mùa Trăng Hờn – Thơ Văn Thảnh
10.07.2013
...
Mlan bi lun nhỏ giọt – máu – nụ – cười
Xuống núm ruột hoang tình đang yêu nhau đắm đuối
Có phải thương nhau thế mà nên tội
Trăng vốn vẫn hoang tình sao gấu lên ăn trăng?
Có phải trăm mùa mlan sa lại có một mlan bi lun?
Để gõ cối chày, nong nia
Đuổi trăng
Đuổi hoang tình
Hay đuổi gấu?
..
Có những mùa mlan sa*
Trăng sáng dịu hiền mát xanh màu mắt cá
Có những mùa mlan bi lun**
Trăng tím tái
Đám tiết trâu ngầu ngầu giận dữ
Rồi chiêng trống, nong nia, cối chày, ki pă…
Những âm thanh hú gào hốt hoảng gọi: Yang ơi!
Mlan bi lun nhỏ giọt – máu – nụ – cười
Xuống núm ruột hoang tình đang yêu nhau đắm đuối
Có phải thương nhau thế mà nên tội
Trăng vốn vẫn hoang tình sao gấu lên ăn trăng?
Có phải trăm mùa mlan sa lại có một mlan bi lun?
Để gõ cối chày, nong nia
Đuổi trăng
Đuổi hoang tình
Hay đuổi gấu?
Sao cứ phải trăm mùa trăng vàng lẳng lơ
Lại có một mùa trăng rỏ máu?
Và khi mình đã yêu nhau trăm mùa trăng mê mải
thì sá chi một buổi trăng hờn?
Có thể bạn quan tâm
Người tử tế - Vũ ĐãmSinh nhật – Thơ Đinh Thị Như ThúyMẹ vẫn chờ con – Thơ Võ Duy HòaPhiêu diêu Đêm thần thoại – Thơ Nguyễn Ngọc HàTháng bảy nào - Phan Đình MinhCăn nhà của tôi –Thơ Đoàn Minh ChâuTâm Tình Hiến Dâng – Rabindranath Tagore Đình làng trong đời sống của người dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàKhúc biển - Thơ Nguyễn Thị Ngọc LanMột ngày với Đà Nẵng thân yêu! – Thơ Trần Trúc Tâm