Nắng lạnh – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.02.2017
Đừng buông tay
con sóng trào lên lạnh dài cát ướt
những thủy tinh nhọn sắc
ghim vào trống không em nỗi niềm
Nồng nhiệt thờ ơ
Dịu dàng cay độc
Thản nhiên trầm uất
Là tròn vẹn anh trong mắt nhớ em

Em vuốt giọt biển trên môi
Mùa gió
Cỏ lông chông lăn hoài
Là định mệnh không gì cưỡng nỗi
Đừng buông tay
Em sắc màu nhợt nhạt
Cố nuôi giữ chút ấm áp
cho những nhịp đập yên bình
Mệt mỏi rồi chăng tình yêu
Ngày lặng lẽ vào đông
Nắng lạnh
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Người lạ - Hoàng ThiNhững mảnh ký ức – Truyện Phan Thị Thảo HạnhGiữa trơ trụi - Bùi Công MinhQuãng vắng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Nỗi đau rồng -Truyện ngắn Từ KhôiBệnh dịch và số phận của con người xã hội - Vũ Đức LiêmVăn chương Pháp với người Đà Nẵng – Bùi Văn TiếngTự khúc tháng Ba – Thơ Ngô Liên HươngViết vội, từ một đêm mưa - Nguyễn Nho KhiêmRừng Ô Rô – Thơ Ngân Vịnh