Nét phố - Thơ Thuận Tình
18.01.2017
Bất chợt
phố
rơi từ rong rêu
rồi dan díu yêu thương
như bất chợt một tình yêu nồng nàn
Thượng Chùa Cầu, hạ Âm Bổn
một vòng tay ôm phố
ngửa bàn tay tôi vẽ
những dãy nhà mái ống sóng lăn
khứ hồi xuân hạ thu đông
nén thời gian thành nâu và rêu
con đường nhỏ lập lờ bờ vai nhỏ
hoàng hôn rơi tan vào phố nhạt nhòa
Chiều yên ả lời ru
rồi mờ ảo, đong đưa
về một miền lãng mạn
ánh đèn lồng mời gọi
để dòng sông Hoài
mang về miền thần tiên cảm xúc
dỗi hờn, trách móc níu người đi
nghe âm điệu bài chòi
ngược về cổ tích
Người bạn mang rượu mời
tôi nhắp một chén đầy
nghe rần rật tim gan
dưới miền đêm
em- miền trăng
tôi-người lãng du
say tình phố Hội
Mạch nguồn từ dòng sông
ăm ắp ân tình sâu lắng đến tinh khôi.
T.T
Có thể bạn quan tâm
Để buồn em phương này - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngHương cỏ làng xa – Thơ Trương Văn NgọcEm đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng ThiệnThơ Nguyễn Quang HưngNgười đẹp xứ hữu nhân – Truyện ngắn Phan Đức NamSân khấu – Thơ Nguyễn Văn TámBiển Đông - Biển của hòa bình - Bùi Văn TiếngChợt riêng mình - Thơ Nguyên HoàngTừ núi Bài Thơ đến non thiêng Yên Tử - Tùy bút Nguyễn Nhã Tiên Trái tim không có mắt – Thơ Thuận Tình