Như áng mây bay – Thơ Thùy Dương
09.01.2018
Một thời tóc xỏa bờ vai
chưa hong sợi nắng đã cài sương thu
là mây trắng bay phiêu du
ngang qua cửa sổ ngục tù tim anh
làm sao níu được mắt xanh
giữa dòng bể biết mong manh sóng người
đò em chở nắng về khơi
câu thơ đốt cháy nụ cười duyên ai
mái chèo lịm giữa đêm dài
con sông buồn chảy chia hai nhánh sầu
trăng tàn nghiêng bóng bờ dâu
áo thương gửi lại qua cầu gió bay...
T.D
Có thể bạn quan tâm
Bài thơ tháng Năm - Xuân HiệuCâu chuyện Đà Nẵng - Thái Bá LợiMuống biển – Thơ Thủy AnhNgười săn côn trùng - Truyện ngắn Tống Ngọc HânNhặt nắng - Nguyễn Nho Thùy DươngTrận cảm cúm và sự im lặng (không phải của bầy cừu)Bức tranh thiên nhiên - Thơ Ngân VịnhCon nhồng Bù Đốp - Truyện ngắn Quế HươngCún cưng - Bùi Tự LựcKý ức sông Hàn - Nguyễn Thị Thu Hiền