Như áng mây bay – Thơ Thùy Dương
09.01.2018
Một thời tóc xỏa bờ vai
chưa hong sợi nắng đã cài sương thu
là mây trắng bay phiêu du
ngang qua cửa sổ ngục tù tim anh
làm sao níu được mắt xanh
giữa dòng bể biết mong manh sóng người

đò em chở nắng về khơi
câu thơ đốt cháy nụ cười duyên ai
mái chèo lịm giữa đêm dài
con sông buồn chảy chia hai nhánh sầu
trăng tàn nghiêng bóng bờ dâu
áo thương gửi lại qua cầu gió bay...
T.D
Có thể bạn quan tâm
Người đàn bà thứ hai – Thơ Phan Thị Vĩnh HàTiếng mưa rơi trong đêm – Tản văn Ngô Phan LưuKhúc xuân - Huệ TriệuGiông gió thổi qua làng - Ngân VịnhLoay hoay hai cảnh Phố - Quê - Tản văn Phạm Thị Hải DươngVị mặn cuối ngày – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Giao mùa - Truyện ngắn Thục QuânNhững lao xao trong gió – Thơ Đinh Thị Như ThúyPhất thủ liệu pháp - Truyện ngắn Trần Đức TiếnTháng Tám – Thơ Lê Huy Hạnh