Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng Thiện
03.08.2016
Mẹ thường quen đội nón mê
quai buộc dây chuối đi về đồng xa
quanh năm chẳng biết lụa là
áo tơi một mảnh sương sa cuối làng
con thầm: con lớn, con sang
nón bài thơ Huế, sẽ mang tặng Người
và vuông áo tím một đôi
bù xưa, mẹ thiệt một thời làm dâu.
quanh quanh chưa bạc mái đầu,
con chưa kịp lớn đã rầu... mẹ ơi!
vẫn nón mê, vẫn áo tơi
vẫn thương con, vẫn... mà trời bắt đi
K.H.T
Có thể bạn quan tâm
Có một ngày - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhGhi ở Cà Mau – Thơ Bùi Công Minh Ngỡ Ngàng – Thơ Nguyễn Hoàng SaLãng mạn với sông Hương - Thơ Nguyễn Nhã TiênBến xưa – Thơ Trọng Quyết Tìm lại – Thơ Lê Anh DũngTín ngưỡng Thiên Hậu của người Hoa ở Đà Nẵng - Vũ Hoài An Hai lúa và tôi, và vợ - Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngHoa nở muộn – Quyên Lâm Em – Thơ Lê Huy Hạnh