Ngỡ – Thơ Hoàng Hoa
14.08.2017
Ngỡ rằng ta đã gặp ta
Bao nhiêu năm đợi, bôn ba mặt đời
Ngỡ rằng xuân đã gọi mời
Mãi tung vó ngựa đất trời ngã nghiêng
Ngỡ rằng một cõi tình riêng
Xôn xao ngày tháng chung chiêng mắt cười
Ngỡ rằng ta đã có người
Rót lời thơ xuống bên đời quạnh hiu
Tình ta gói cả trong chiều
Nào em có nhận chắt chiu giữ giùm?
Bỗng dưng ta bước đường cùng
Em – con nhạn biển – mịt mùng chân mây.
H.H
Có thể bạn quan tâm
Chấm hỏi lãng quên – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoXóm cũ dân về - Thơ Thanh QuếTrên đường Trường Sa – Thơ Ngô MinhVới mẹ- Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương Chiều chỉ mình tôi biết- Thơ Ngân VịnhLặng đứng bên cầu – Thơ của Nguyễn Văn TuấnĐêm qua chớp bể...(*) – Thơ Đinh Thị Như ThúyẤm dấu chân xưa – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhớ Huế - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngDấu xưa xe ngựa hồn thu thảo… - Bùi Văn Tiếng