Ngỡ – Thơ Hoàng Hoa
14.08.2017
Ngỡ rằng ta đã gặp ta
Bao nhiêu năm đợi, bôn ba mặt đời
Ngỡ rằng xuân đã gọi mời
Mãi tung vó ngựa đất trời ngã nghiêng
Ngỡ rằng một cõi tình riêng
Xôn xao ngày tháng chung chiêng mắt cười
Ngỡ rằng ta đã có người
Rót lời thơ xuống bên đời quạnh hiu
Tình ta gói cả trong chiều
Nào em có nhận chắt chiu giữ giùm?
Bỗng dưng ta bước đường cùng
Em – con nhạn biển – mịt mùng chân mây.
H.H
Có thể bạn quan tâm
Đà Nẵng – Thơ Quốc LongNhững hình dung – Thơ Nguyễn Lê Thu AnNgười sót lại của rừng cười - Truyện Võ Thị HảoCon người, thời ấy – Thơ Thanh QuếBảo tồn nghề mắm Nam Ô tại Đà Nẵng - Ngọc GiaoChuyện anh tôi - Truyện ngắn Trần Nguyên HậuQuản lý, bảo tồn và phát huy giá trị lễ hội tại Đà Nẵng - Vũ Hoài AnChùm thơ Nguyễn Nho Thùy DươngLễ mừng lúa mới của người Katu - Đỗ Thanh TânTương tư và tình yêu – Thơ Anh Tuấn