Ngỡ – Thơ Hoàng Hoa
14.08.2017
Ngỡ rằng ta đã gặp ta
Bao nhiêu năm đợi, bôn ba mặt đời
Ngỡ rằng xuân đã gọi mời
Mãi tung vó ngựa đất trời ngã nghiêng
Ngỡ rằng một cõi tình riêng
Xôn xao ngày tháng chung chiêng mắt cười
Ngỡ rằng ta đã có người
Rót lời thơ xuống bên đời quạnh hiu
Tình ta gói cả trong chiều
Nào em có nhận chắt chiu giữ giùm?
Bỗng dưng ta bước đường cùng
Em – con nhạn biển – mịt mùng chân mây.
H.H
Có thể bạn quan tâm
Mười năm - Thơ Đinh Thị Như ThúyChong chóng gió – Truyện Đinh Quỳnh AnhChiếc phao cứu sinh – Truyện ngắn Trần Thùy MaiNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngMột đóa antigone - Nguyễn Nhã TiênChùm thơ của Lê Khánh MaiBất chợt ... mùa đông - Ngô Liên HươngKhoảng vọng – Thơ Bùi Mỹ HồngĐình Nại Hiên Đông - Lê VănBên ngoài cánh đồng – Thơ Nguyễn Nho Khiêm