Ngỡ – Thơ Hoàng Hoa
14.08.2017
Ngỡ rằng ta đã gặp ta
Bao nhiêu năm đợi, bôn ba mặt đời
Ngỡ rằng xuân đã gọi mời
Mãi tung vó ngựa đất trời ngã nghiêng
Ngỡ rằng một cõi tình riêng
Xôn xao ngày tháng chung chiêng mắt cười

Ngỡ rằng ta đã có người
Rót lời thơ xuống bên đời quạnh hiu
Tình ta gói cả trong chiều
Nào em có nhận chắt chiu giữ giùm?
Bỗng dưng ta bước đường cùng
Em – con nhạn biển – mịt mùng chân mây.
H.H
Có thể bạn quan tâm
Nơi Bác ở là một ngôi nhà sàn – Thơ Bùi Công MinhNhớ Hòa Bắc - Huỳnh Viết TưCuốn theo chiều gió - Nguyễn Nhật ÁnhHoa dâm bụt ngời ngợi đỏ-Truyện ngắn của Phạm PhátThơ Nguyễn Đông NhậtĐêm thu – Thơ Quốc LongNhững tuyến đường quan họ – Thơ Bùi Công MinhTiền lì xì của các vì sao - Truyện ngắn của Mạc CanThì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy HạnhNẻo gió mây – Thơ Nguyễn Hoàng Sa