Ngỡ – Thơ Hoàng Hoa
14.08.2017
Ngỡ rằng ta đã gặp ta
Bao nhiêu năm đợi, bôn ba mặt đời
Ngỡ rằng xuân đã gọi mời
Mãi tung vó ngựa đất trời ngã nghiêng
Ngỡ rằng một cõi tình riêng
Xôn xao ngày tháng chung chiêng mắt cười
Ngỡ rằng ta đã có người
Rót lời thơ xuống bên đời quạnh hiu
Tình ta gói cả trong chiều
Nào em có nhận chắt chiu giữ giùm?
Bỗng dưng ta bước đường cùng
Em – con nhạn biển – mịt mùng chân mây.
H.H
Có thể bạn quan tâm
Người đàn bà thứ hai – Thơ Phan Thị Vĩnh HàBên cạnh con nước – Truyện ngắn của Đặng Ngọc Việt AnhNhặt trăng - Vũ Ngọc GiaoNgười săn côn trùng - Truyện ngắn Tống Ngọc HânMột nơi vô cùng - Lê TuânNgày trở về - Thơ Nguyễn Văn TámBiển đêm - Trần Trình LãmKịch bản - Sơn TrầnCó một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh DũngÔng già nhân hậu kể chuyện cho các em – Thanh Quế