Trăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn Tám
04.03.2019
Mình ở miền xuôi lên
Gặp trăng Giằng ướt quá
Ngỡ như rằm tháng hạ
Ngỡ đất trời sang giêng
Ta vào hội đi em
Tay ai cầm như lửa
Mắt ai cười như men
Rượu rót tràn theo trăng

Bập bùng và cuống quýt
Nướng cá trong ống bương
Thơm đầu rừng cuối suối
Những con trằn, con niên
Lêu lêu lêu tù lêu
Vọng xa ba trái núi
Vọng xa tiếng cồng chiêng
Ai ngập ngừng bên suối
Ta vào hội đi em
Trăng Giằng xanh ướt quá
Đêm Giằng trời nghiêng ngả
Ta đang lạc lối về
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Mưa – Thơ Đinh Thị Như ThúyTrôi - Bùi Mỹ HồngBuổi sớm ở làng quê - Thơ Thanh QuếBệnh dịch và số phận của con người xã hội - Vũ Đức LiêmViết vội, từ một đêm mưa - Nguyễn Nho KhiêmGiữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngÁnh trăng – Thơ Nguyễn Minh HùngBên ngoài cánh đồng – Thơ Nguyễn Nho KhiêmÔng Trung Làng Mực – Thanh QuếMột thời má đỏ - Nguyễn Chu Nhạc