Vô danh - Đỗ Như Thuần
27.08.2013
..
Sinh ra phải thời giặc giã
Bút nghiên tạm gác lên đường
Anh đi về miền súng nổ
Một lòng giải phóng quê hương.
...
Nhớ thương cúi đầu yên lặng
Bia đá tạc lên trời xanh
Hàng trăm linh hồn có lửa
Gặp nhau nơi cõi vĩnh hằng.
Sinh ra phải thời giặc giã
Bút nghiên tạm gác lên đường
Anh đi về miền súng nổ
Một lòng giải phóng quê hương.
Ngã xuống bụng còn đói khát
Tóc xanh nhuộm đất đồng làng
Vẫn mơ mẹ vui mùa gặt
Em thơ cắp sách đến trường.
Hồn ẩn rừng cây ngọn gió
Cháy lên ký ức chập chờn
Bao đêm mẹ ra đầu ngõ
Nước mắt nuốt lặn vào trong.
Bia mộ có tên, có tuổi
Khói hương về lại quê nhà
Thương nhất linh hồn đồng đội
Vô danh! Phiêu bạt đường xa.
Đ.N.T.
Có thể bạn quan tâm
Non Nước chiều xưa - Thơ Phan Hoàng PhươngBước chân trời đất vô thường – Thơ Ngân VịnhĐông - Truyện ngắn Võ Thanh Nhật AnhNgười đạo diễn sân khấu tài hoa – Trương Đình QuangMộ giữa hư vô – Thơ Nguyễn Hoàng SaVọng biển - Nguyễn Ngọc PhúKhói lam chiều - Mai DiễnNhững giọt nước mắt - Phạm Thị Thảo Nhi Ông lão và con gà trống – Thơ Phạm PhátCăn nhà của tôi –Thơ Đoàn Minh Châu