Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Chênh vênh - Thơ TÓC NGUYỆTChạm - Thi NhungLời liệt sĩ khuyết danh - Thơ Quốc LongTiễn mùa về xa ngái – Đinh Thị Như ThúyThoáng chiều hồ Tây – Thơ Hải ThanhMiếu thờ trong đời sống làng xã của người Việt - Huỳnh Thạch HàChiếc lá hình giọt lệ - Truyện ngắn Quế HươngNhật ký của xe đạp – Truyện Nguyễn Ngân HàThơ Huỳnh Minh TâmDấu xưa xe ngựa hồn thu thảo… - Bùi Văn Tiếng