Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Hồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámTin nhắn…- Truyện ngắn của Vũ Kim LiênChiếc bóng sau một cơn mưa - Thơ Đỗ Tấn ĐạtQuảng Nam hay cãi: Cãi mới tồn tại - Hồ Trung TúNhà thơ Nguyễn Nho KhiêmNhà văn quèn & đạo diễn lừng lanh - Trần Nhã Thụy Ghi nhận từ một cuộc thi phương án kiến trúc - Bùi Văn Tiếng Đưa người – Thơ Ngân VịnhXuống tàu – Thơ Thanh QuếKhúc hát của dòng sông - Truyện ngắn Nguyễn Quang Thiều