Chút nồng nàn đã cạn - Thơ Ngân Vịnh
29.09.2015
Chút nồng nàn đã cạn khô
nắng rơi nẻo nắng, sương mờ nẻo sương
lẻ loi bông cỏ ven đường
ngón tay sợi khói còn vương vất chiều
Sau lưng bỏ lại túp lều
đưa chân theo ngọn gió phiêu diêu ngày
nhặt tìm những mảnh men say
gói vào đuôi mắt đầu mày trả em

Nỗi buồn không ngọn lửa nhen
màn đêm chốt cửa cài then chân trời
mình anh hết đứng lại ngồi
nhổ ba cọng cỏ cột đôi dép mòn
N.V
Có thể bạn quan tâm
Màu sắc trong văn chương - Huỳnh Văn HoaGửi người làm bảo tàng cội nguồn – Thơ Bùi Công Minh Chùm thơ Nguyễn Nho Thùy DươngBác Hai Niệm - Nguyễn KiênKhoảnh khắc với Hoàng thành – Thơ Nguyễn Nhã TiênMặt trận - Ngân VịnhBồng bềnh mây tím - Lưu Thị MườiKhói trắng - Lê QuânRu cổ tích – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhớ cây rơm vàng trước ngõ - Trần Nguyên Hạnh