Mơ dã quỳ - Thơ Đinh Thị Như Thúy
28.11.2017
Dè dặt thắp lên
Táo bạo thắp lên
Thắp lên bằng tất cả những gì đang có
Thắp tràn lá xanh
Dã quỳ vàng vào nắng, vào sương vào bụi đỏ
Màu vàng nhức nhối
Dâng hiến một linh cảm bất an
Mùa xao xác
Chờ tìm về những chuyến xe qua
Chờ ánh chớp từ những mắt nhìn không nhìn
Những bàn tay không vẫy
Chờ ngàn năm, ngàn năm
Kiên nhẫn biết ngày hồi sinh, ngày khánh kiệt
Không thắm tươi không cười cợt
Rừng rực
Dã quỳ cháy và khóc
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Ký ức Trường Sơn – Trần Trung YênPhía không em không tôi – Thơ Mai Hữu PhướcHoa Yên Cơ – Thơ Lê Vĩnh TàiBinh bộ Thượng thư Nguyễn Văn Điển - Vũ Hoài AnTrà nguội - Truyện ngắn Nguyễn Thị LuyênKhông phải lúc này để tặng hoa cho em - Nguyễn Đức DũngĐêm miết nhoài ngọn cỏ ngoại ô – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoAnh đâu – Thơ Cẩm LệTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámEm - Truyện ngắn của Lê Đình