Mơ dã quỳ - Thơ Đinh Thị Như Thúy
28.11.2017
Dè dặt thắp lên
Táo bạo thắp lên
Thắp lên bằng tất cả những gì đang có
Thắp tràn lá xanh
Dã quỳ vàng vào nắng, vào sương vào bụi đỏ
Màu vàng nhức nhối
Dâng hiến một linh cảm bất an
Mùa xao xác
Chờ tìm về những chuyến xe qua
Chờ ánh chớp từ những mắt nhìn không nhìn
Những bàn tay không vẫy
Chờ ngàn năm, ngàn năm
Kiên nhẫn biết ngày hồi sinh, ngày khánh kiệt
Không thắm tươi không cười cợt
Rừng rực
Dã quỳ cháy và khóc
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcTrương Đăng Dung từ đời sống qua khoa học đến nghệ thuật – Nguyễn Thanh TuấnKhu rừng ẩm ướt – Thơ Đinh Công ThủyMưa trưa – Thơ Nguyễn Hoàng SaMùa yêu – Thơ Nguyễn LongTiếng vó ngựa – Hoàng DuyLời cây thùy dương – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngLời nhắn gửi từ biển - Bùi Công MinhHồn thu – Thơ Tiến TuấtQuan Công trong tín ngưỡng cư dân Đà Nẵng - Vũ Hoài An