Ngọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh Dũng
30.08.2017
Hai mươi mốt năm chong ngọn đèn dầu
Chong mắt chong đêm mẹ ngồi canh gác
Làng Hồng Phước ngọn đèn không tắt
Những căn hầm trong lòng đất rung lên
Mẹ như ngọn đèn không tuổi không tên
Thắp đỏ - an toàn, tối đen - có địch
Nơi chốn đi về đặc công, du kích...
Ấp áp bồi hổi lòng mẹ, lòng dân

Giờ ít ai dùng ngọn đèn thời chiến tranh
Gian nhỏ bảo tàng, góc nhà truyền thống
Ai khêu lên một thời vinh quang?
Ai nhen lên thời hào hùng bi tráng?
Ngọn đèn mẹ hắt lên vầng sáng
Trong miệt mài thầm lặng thời gian.
L.A.D
Có thể bạn quan tâm
Ru anh thức - Thơ Đặng Nguyệt AnhĐêm qua chớp bể...(*) – Thơ Đinh Thị Như ThúyTác phẩm đạt giải Cuộc thi truyện ngắn và thơ chủ đề “Người đô thị” Lời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngỞ nơi đầu sóng - Minh SơnTháng Năm – Thơ Nguyễn Hoàng SaTrở về Màu tím hoa sim (*) - Nguyễn Minh HùngNgười Mông xuống chợ Sa Pa – Thơ Lê Anh Dũng Tín ngưỡng thờ Bạch Mã Thái Giám của cư dân Ngũ Hành Sơn - Huỳnh Thạch HàNhật ký của xe đạp – Truyện Nguyễn Ngân Hà