Ngọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh Dũng
30.08.2017
Hai mươi mốt năm chong ngọn đèn dầu
Chong mắt chong đêm mẹ ngồi canh gác
Làng Hồng Phước ngọn đèn không tắt
Những căn hầm trong lòng đất rung lên
Mẹ như ngọn đèn không tuổi không tên
Thắp đỏ - an toàn, tối đen - có địch
Nơi chốn đi về đặc công, du kích...
Ấp áp bồi hổi lòng mẹ, lòng dân
Giờ ít ai dùng ngọn đèn thời chiến tranh
Gian nhỏ bảo tàng, góc nhà truyền thống
Ai khêu lên một thời vinh quang?
Ai nhen lên thời hào hùng bi tráng?
Ngọn đèn mẹ hắt lên vầng sáng
Trong miệt mài thầm lặng thời gian.
L.A.D
Có thể bạn quan tâm
Đá đỏ - Phan Xuân Hậu.Quan Công trong tín ngưỡng cư dân Đà Nẵng - Vũ Hoài AnTìm ai bên sông - Hoàng ĐặngVề Đà Nẵng - Trần Trúc TâmTiếng hát trái tim - Thơ Bùi Công MinhLãng mạn cùng Tây Bắc - Nguyễn Nhã TiênNhững bức thư...Thơ Lê Huy HạnhGió từ phía cây me và mái đình – Ký Viên Phúc Quân Giao tiếp, ứng xử của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao - Huỳnh Thạch HàĐà Nẵng Đà Nẵng – Tạp bút Văn Công Hùng