Quế Sơn – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
03.02.2017
Trưa Đông Phú
ngồi với tô phở sắn
sợi phở giòn thơm hương vị đất trung du
Thương ngày xa
tựa lưng đá dựng đá chồng
mải mê lạc lối đồi sim
Người quê tôi Quế Sơn
như đá sỏi, cây rừng không tuổi
bám vào rún đá
níu lên vai đá
lội qua suối khe
uống lời khe suối
Ngày mở ra
Đêm khép lại
rừng cứ bạt ngàn xanh
như con người điềm tỉnh
như cây quế tích hương
Đèo Le
chênh vênh dốc nhớ
về Trung Phước sương bạc rừng chiều
Bến Trà Linh
Đêm
Thuyền ai tư lự gối bờ trăng
Vướng câu ca đậu nguồn sông Mẹ
“Ngó lên Hòn Kẽm Đá Dừng…”
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân VịnhNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyTrò chơi kết thúc – Truyện ngắn của Kiều Huy ThứcBác Hai Niệm - Nguyễn KiênLót ổ tình trong vườn cây đang ngủ - Thơ Bùi Mỹ HồngNhư áng mây bay – Thơ Thùy DươngĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhGò Nổi – Thơ Nguyễn Hoàng SaDòng sông kỷ niệm – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngThổn thức mùa xuân – Thơ Bùi Mỹ Hồng