Sương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy
18.03.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Tín ngưỡng thờ Ông Mốc ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangBinh bộ Thượng thư Nguyễn Văn Điển - Vũ Hoài AnNghĩ trong lễ Quốc tang – Thơ Bùi Công MinhNhớ dáng cha ngồi – Tản văn Nguyễn Ngọc Lợi Quận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngNếu có lúc... –Thơ Như Ngọc Người Quảng Nam – Thơ Lê Anh DũngChất đồng quê trong thơ Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Thụy Kha Chiếc ghế - Thơ Thanh QuếNgọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh Dũng