Thơ dâng mẹ – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
21.06.2018
Con chừ trống vắng mẹ ơi
Dâng tràn nỗi nhớ thương lời ru xưa
Nhà mình gió lọt phên thưa
Cơm đồng trộn nắng chan mưa thấm lòng
Mùa nghiêng bóng mẹ long đong
Tuổi con ngầy ngợm. Thềm đồng sắt se
Chừ về vịn bóng hàng tre
Mẹ ơi ! Con gọi nào nghe thấy gì
Nhớ ngày nhắm mắt mẹ đi
Hiền như chiếc lá biệt ly cuối mùa
Nuốt vào hồn những xót chua
Nỗi buồn chạm mặt phên mưa ngậm ngùi
Thơ con lõm kẽ hiên đời
Kính dâng hồn Mẹ. Đất trời linh …loang…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Một mình ô cửa phố-Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Cà phê Trầm - Trần Đức TiếnVirus chiến tranh, sex và những cái chết đa chiều - Hoàng Thụy AnhChị - Thơ Trần KhoáiMột thời và mãi mãi - Nguyễn Thị Thu SươngGiao thoa văn hóa Việt - Chăm nhìn từ thơ ca dân gian – Võ Văn hòe Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcMái nhà tranh - Dương Văn BảyTháng 12 năm 79 – Thơ Ngân VịnhMùa vẫn mùa mưa ngâu – Thơ Đinh Thị Như Thúy