Tơ trời – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
25.04.2016
Như sợi tơ lạ
màu bồ kết
thơm hương sả hương chanh
Một thời tắm gội giếng quê
lỏng mềm sợi gió
Chẻ đôi sợi tóc
giấu vào hồn một nửa
nửa kia gửi lại người ta
chỉ nghĩ thế thôi
lời riêng ngập ngừng gói màu lá muộn
lạc miền khói sương
chạm vào đâu, tan vào đâu.Về đâu ? !...
Đừng hỏi tại sao
tơ trời hay sợi tóc
đậu lên bờ môi thơm
chạm vành mắt ướt
Và em
bóng nhàu bên hiên gió
nụ cười nửa mờ nửa tỏ
Trách chi đời phôi pha…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Buổi sớm ở làng quê - Thơ Thanh QuếÊm đềm sông trôi - Thơ Đàm LanNgẫu hứng với Thu Bồn - Nguyễn Nhã TiênNhà thơ LƯU TRÙNG DƯƠNG (1930-2014)Lời nhắn gởi – Truyện ngắn Trần Trung YênViết ở Hải Phòng – Thơ Mai Hữu PhướcChiếc lá hình giọt lệ - Truyện ngắn Quế HươngKhúc tưởng niệm – Thơ Nguyên ThiĐổi mới tư duy tiểu thuyếtMặt trời bay đi - Truyện ngắn Minh Sáng