Áo vàng mùa thu – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào
04.08.2016
Áo vàng mùa thu của người con gái miền sơn cước
Cho anh hoạ sỹ vẽ lên hình hài những nỗi đau
Trước chiến tranh, và sau niềm hạnh phúc
Buổi chiều tím lối cỏ lau.
Cô gái tìm về trú ẩn trong lòng sâu lời thỉnh cầu của người cha đạo chiều thứ bảy
Một cách xưng tội thoát thai những thứ lỉnh kỉnh nhất trong cuộc mưu sinh tìm đến Thiên Đàng.
Người hoạ sỹ vẫn điềm nhiên ngồi vẽ giữa vôi vữa cuộc đời
Bỏ mặc trời chiều đầy nắng
Người con gái mùa thu
Cài lên linh hồn người hoạ sỹ những bông hoa TiGôn cuối cùng
Như vòng hoa nguyệt quế của kẻ chiến bại trong cuộ chinh phục diễm kiều về cái đẹp
Chiều nay trên Thánh đường người con gái khoác chiếc áo trắng muốt
Đi lên thiên đàng.
N.T.A.Đ
Có thể bạn quan tâm
Uống rượu một mình - Thơ Mai Hữu PhướcDăm ba hạnh phúc ngắn - Nguyễn Nho Thùy DươngKéo co với mùa xuân - Nguyễn Kim HuyChiếc lông ngỗng trời – Truyện Trần Đức TiếnHình tượng lợn trong các nền văn hóa - Ngọc GiaoLỡ chuyến đò chiều – Thơ Tú AnhDấu xưa xe ngựa hồn thu thảo… - Bùi Văn TiếngThèm làm ngọn gió tự do - Thơ Phan HoàngNhà văn - kỹ sư Lê Khôi: Trang sách cũng như cánh đồngTrăng bến Ngọi - Hoàng Chiến Thắng