Dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
13.04.2015
Khuất mờ chiều cũ năm xưa
Hoàng hôn đổ xuống nhập nhòa lối đi
Chợt nghe hương gió thầm thì
Nào đâu hiểu gió nói gì. Gió ơi!
Tỉnh say ảo mộng cuộc người
Đêm sâu lộ một nụ cười trắng tinh
Nhiều khi níu bóng tìm mình
Tiếng cười khóc giữa lặng thinh cõi đời…
Ai làm giọt nắng mồ côi
Thương người nhạt những hạt rơi cuối chiều
Khuất mờ dấu cũ tịch liêu
Bấm tay đếm mãi mấy điều vu vơ
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Quan Công trong tín ngưỡng cư dân Đà Nẵng - Vũ Hoài AnNgười săn côn trùng - Truyện ngắn Tống Ngọc Hân Đưa người – Thơ Ngân VịnhĐơn giản chỉ là sự vắng mặt - Đinh Thị Như Thúy Ký ức phố - Đặng Phương TrinhChiếc phao cứu sinh – Truyện ngắn Trần Thùy MaiVề phía những căn nhà – Thơ Vô BiênSóng vỗ bờ - Truyện ngắn Hoài SangMột chuyến đi Đông Bắc Thái Lan - Bùi Văn TiếngCó một chiều mưa – Thơ Lê Huy Hạnh