Dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
13.04.2015
Khuất mờ chiều cũ năm xưa
Hoàng hôn đổ xuống nhập nhòa lối đi
Chợt nghe hương gió thầm thì
Nào đâu hiểu gió nói gì. Gió ơi!
Tỉnh say ảo mộng cuộc người
Đêm sâu lộ một nụ cười trắng tinh
Nhiều khi níu bóng tìm mình
Tiếng cười khóc giữa lặng thinh cõi đời…
Ai làm giọt nắng mồ côi
Thương người nhạt những hạt rơi cuối chiều
Khuất mờ dấu cũ tịch liêu
Bấm tay đếm mãi mấy điều vu vơ
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Từ núi Bài Thơ đến non thiêng Yên Tử - Tùy bút Nguyễn Nhã Tiên Như một dòng sông – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dươngtương tư - Lê Kim ThượngĐêm giao thừa có trăng - Truyện ngắn Ai Ta Yét LamMột nét Ngũ Hành Sơn – Thơ Mai LinhKhúc tưởng niệm – Thơ Nguyên ThiTrưa trong vườn Nguyễn Du - Thơ Võ Kim NgânKhoảnh khắc quê nhà – Thơ Ngân VịnhNói chuyện một mình – Thơ Nguyễn Văn TámSau trước thời gian – Thơ Ngân Vịnh