Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Chuyến tàu cuối - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTháng giêng - Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Đêm Trung Thu – Truyện ngắn Huỳnh MaiBiến mất - Đinh Lê VũMẹ ru tôi lớn thành người – Thơ Trần Anh ThuậnNhà văn Trần Trung SángChùm thơ của Rabindranath TagoreTrà xuân – Thơ Bùi Công MinhĐêm pháo hoa - Đoàn Thạch BiềnHương cỏ làng xa – Thơ Trương Văn Ngọc