Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Chiều tĩnh lặng – Thơ Lê HàoCó một tượng đài Bác Hồ trong thơ - Nguyễn Ngọc PhúKý ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángNhư áng mây bay – Thơ Thùy DươngCung thiên di – Thơ Nguyễn Nhã TiênKhúc xuân - Huệ TriệuQuà của cha - Tản mạn Nguyên LêQuận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngTrong tĩnh lặng – Thơ Lê Anh DũngTrăng bến Ngọi - Hoàng Chiến Thắng