Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Thương nhớ khói lam chiều – Thơ Thư YênNguyên quán – Thơ Lê Anh DũngSao mình không về Hòa Xuân sớm hơn… - Nguyễn Hải LýNhà văn Nguyễn Văn Bổng và tiểu thuyết "Áo trắng"Ngược miền hoa ban - Tú AnhĐó có phải là xứ sở của hoa thiên điểu? - Thơ Đinh Thị Như ThúyHương thảo – Thơ Bùi Công MinhVi vút cánh diều – Thơ Lê Huy HạnhChợt riêng mình - Thơ Nguyên HoàngMắt nhà giàn - Quang Hoài