Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Đêm của mẹ - Thơ Đặng ToánQua cầu cùng em – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngThơ Hà Duy Phương Giữa mùa nắng vàng - Nguyễn Đức SơnKý ức sông Hàn - Nguyễn Thị Thu HiềnThơ Vạn LộcNàng Bân không đi vắng - Tản mạn Nguyên LêLời nhắn gửi từ biển - Bùi Công MinhNguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác văn học nghệ thuật Việt Nam - Phương MaiMai anh về – Thơ Võ Duy Hòa