Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Nghĩ về Phan Tứ - Thơ Bùi Công MinhChùm thơ Nguyễn Nho KhiêmNgỡ – Thơ Hoàng HoaNhà nghiên cứu, biên khảo Huỳnh Ngọc Chiến Nỗi nhớ - Thơ của Nguyễn Văn TámSương khói đàn ông - Truyện ngắn Phan Cung ViệtMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngNgười vô gia cư bên đường - Bùi Công MinhTản mạn nhân sự kiện Đà Nẵng đăng cai tổ chức Tuần lễ Cấp cao APEC 2017 - Bùi Văn TiếngNgồi với cơn mưa – Thơ Mai Hữu Phước