Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh

Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Vô thường – Truyện ngắn Lê Hồng NhuậnTrăng lưỡi liềm - Hàn Thủy GiangẢo ảnh - Nguyễn Văn TámVòng tay theo nắng – Thơ Hà Duy Phương Giao mùa – Thơ của Lê Huy HạnhCác cô gái Đài quan sát – Thơ Bùi Công MinhĐường ta đi dài theo đất nước - Nguyễn Thị Thu SươngNàng Bân không đi vắng - Tản mạn Nguyên LêĐừng về làng em nữa!Ánh mắt - Lê Huy Hạnh