Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Gió gọi – Thơ Nguyễn Nhã tiên Gặp mưa biển ở Chu Lai – Thơ Ngân VịnhTừ những nhịp cầu – Đặng Phương TrinhMột góc mùa thu – Thơ Ngân VịnhSông Rùng cuối sương - Võ Thị Hạnh Thủy Ngày Y Moan ra đi – Thơ Bùi Công MinhNúi thiêng - Nguyễn Văn TámNhư cơn gió thoảng-Thơ Mai Hữu PhướcVết xước trên cát - Truyện ngắn Nguyễn Bá HòaMột khúc đàn cầm... - Truyện ngắn Nguyễn Ngọc Phú