Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh

Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Bên kia thinh lặng - Phương UyCầu quay miền nhớ - Truyện Đinh Quỳnh NhưVề “hô” các làn điệu trong trò chơi bài chòi và kịch hát bài chòi - Trương Đình QuangQuận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngĐồng Xanh - Đồng Nghệ - Đinh Thị Như ThúyMang mang – Thơ Nguyễn Thanh KimMiệt quê - Truyện ngắn Trần Huy Minh Phương Bà mụ của búp bê – Truyện ngắn Quế HươngGửi một người đàn bà xấu số - Thơ Bùi Công MinhVăn học-Nghệ thuật 40 năm hội nhập và phát triển - Bùi Văn Tiếng