Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh

Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Hoa ô môi nở xòe từng cánh - Nguyên Chương Niềm Vui Trắng-Thơ Bùi Mỹ HồngCủ Nần – Truyện ngắn Lý Thị Minh ChâuGửi một người đàn bà xấu số - Thơ Bùi Công MinhNhớ Người - Thanh QuếNhững hình dung – Thơ Nguyễn Lê Thu AnBến khát - Thơ Tất HanhĐình Nại Hiên Đông - Lê VănCung thiên di – Thơ Nguyễn Nhã TiênNhững cuộc gặp gỡ giữa Bác Hồ với danh họa Picasso và vua hề Charlot - Trần Trung Sáng