Gió của đời anh - Thơ Bùi Công Minh
12.07.2017
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh
Khi anh ở xa
gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Thơ Kabir Đất gọi – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhững bức thư...Thơ Lê Huy HạnhThượng huyền – Thơ Hải ThanhNgười đàn bà mơ-Thơ Đoàn Minh ChâuHuyền thoại buổi chiều xanh – Thơ Phan Bùi Bảo ThiNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêTản mạn về sông – Nguyễn Văn TámHồi ức những ngày đầu kháng chiến chống Pháp - Trần Trung SángPhiêu diêu Đêm thần thoại – Thơ Nguyễn Ngọc Hà