Phương xa – Thơ Ngân Vịnh
07.08.2018
Son sót đồng vai lệch
nghe về gốc rạ ru quê
phương xa mờ
ngày chênh chếch
nước mắt chờ
nước mắt con đê

Trời rộng thênh thênh phủ mặt
một hòn cuội trắng ngủ say
biển cả kẹp vào hai nách
nhìn lên ngọn đèo ngơ ngẩn mây bay
Lá tre
mùa đông khát nước
ở lại cầu ao mắt hạt nhãn đen
-ừ ngói mái đình
-ừ nhớ
ngọn cải sương khuya
lửa đèn
Ta di
lòng mang một cơn gió lẻ
ta đi cỏ chưa mưa phùn
im lặng nỗi buồn lê thê khói
ngón chân xa nhà rối rít cọng cơm
N.V
Có thể bạn quan tâm
Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc SinhTháng bảy nào - Phan Đình MinhNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngHồn biển - Nguyễn Văn TámMẹ và người lính - Lê Huy HạnhSương hồng - Truyện ngắn của Lê Minh KhuêNửa kia là biển - Thơ Phan Cung Việt Hương cỏ làng xa – Thơ Trương Văn NgọcChùm thơ Phạm Vân AnhLớp lãng quên – Thơ Bùi Mỹ Hồng