Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi

Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Đêm Đà Nẵng nhìn chớp giật biển xa – Thơ Thanh QuếCái duyên với người miền biển - Trung Trung ĐỉnhNỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn TámBuổi chiều có thể - Truyện ngắn Nguyễn ĐạtChuyện hai người bạn nghiện thuốc lá – Truyện ngắn Lưu Trùng DươngChuyện ở “quán 3 cô” - Thanh QuếBóng tối/máu/ ánh sáng (elegy to..) - Thơ Trần Phương KỳThèm làm ngọn gió tự do - Thơ Phan HoàngCon rùa tai đỏ - Truyện ngắn Lê Sĩ ĐồngThành phố mưa phùn - Truyện ngắn Nguyễn Thu Thủy