Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Nẻo về - Thơ Nguyễn Hoàng SaNgày xưa cha tôi kể - Thơ Nguyễn Văn TámNơi đồng đội tôi nằm – Thơ Tiến TuấtLụa – Truyện Trần Văn Đoản khúc cho mùa-Thơ Lê Minh ChánhĐồng xa nghi ngútXóm cũ dân về - Thơ Thanh QuếMột mình – Thơ Tôn Nữ Ngọc HoaĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuThu rơi - Tản văn Thuận Tình