Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Ba ơi, mai con về thăm ngoại - D.Thanh VânChùm thơ của Nguyễn Nho Thùy DươngNước mắt – Thơ Lê Anh DũngHình tượng gà trong văn học dân gian Việt Nam - Huỳnh Thạch HàKịch bản - Sơn TrầnBiển - Truyện ngắn Sử Hà Hạnh NhiBinh bộ Thượng thư Nguyễn Văn Điển - Vũ Hoài AnKiên trung - Truyện ngắn Trầm Nguyên Ý AnhThần sắc đẹp - Truyện ngắn Hồ Thủy GiangCó những ngày – Thơ Đinh Thị Như Thúy