Chiều - ta và bóng – Thơ Hoài Bảo
28.08.2017
                
            Những bước chân vội vã
Em ra khỏi khu vườn
Nơi em đã trồng những cây yêu thương. 
Cánh cổng khóa trái
Tình yêu khóa trái
Em vuột khỏi tôi
Rơi về hun hút gió. 

Chiếc điện thoại buồn
Không còn đổ những hồi chuông nóng bỏng
Những mẫu tự rời rạc
Không thể ghép được tên tâm trạng.
Em luôn ở ngoài vòng phủ sóng
Nghiêng bên nào cũng gặp bóng hình em.
Chiều. Lại thêm một chiều chờ đợi
Không tin em chiếc bóng lẻ loi thêm
Anh bỗng sợ tiếng gà xao xác tối
Sợ cả đêm trăng trắng xóa bầu trời.
Em đi rồi chiều nay nghe tin bão
Giữa đêm trăng một cơn bão xói lòng.
H.B
Có thể bạn quan tâm
                Sự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiBến Hồ Dâu – Thơ Trọng VượngNgười đàn bà thứ hai – Thơ Phan Thị Vĩnh HàGửi ... - Thơ Lê Khánh MaiVề miền ngược gió - Thơ Nguyễn Hoàng SaTruyện đồng thoại Võ Quảng - Triết lý hồn nhiên mà sâu xaRượu ủ kín vò – Thơ Ngân VịnhNgõ hoa vàng - Tạp bút Phạm Thị Ngọc ThanhThơ Huỳnh Minh TâmMùa hoa cỏ lau - Truyện ngắn Phùng Kim Hương