Tan một ngày - Nguyễn Thị Anh Đào
04.11.2014
....
Đôi tay em đã ngoài ba mươi
Tháng năm gầy cong phù du cát trắng
Có phải đến bây giờ em mới nhớ anh
Đặt trái tim bình yên sau mùa lá
Xa mùa đông rêu rong
...
Mang giấc ngủ
Đặt vào tim anh và thức ở đó
Em đợi mặt trời lên
Gấp khúc từng phiến đá trên đường đi
Đôi chân mấy lần vấp ngã
Trượt
Trầy
Nhức buốt
Em chờ sương rơi trên môi
Đôi tay em đã ngoài ba mươi
Tháng năm gầy cong phù du cát trắng
Có phải đến bây giờ em mới nhớ anh
Đặt trái tim bình yên sau mùa lá
Xa mùa đông rêu rong
Ngày bừng thức sông trôi về tận cùng biển cả
Dâng đủ chín tầng mây
Nỗi nhớ đong đầy
Đánh thức ban mai bằng sương nước mắt
Tan một ngày không anh.
N.T.A.Đ
Có thể bạn quan tâm
Trận cảm cúm và sự im lặng (không phải của bầy cừu)Liêu trai – Thơ Thanh TrắcCún cưng - Bùi Tự LựcTrở về tĩnh lặng – Thơ Đinh Thị Như ThúyĐồng vọng trái tim - Như HạnhNỗi đau lặng thầm – Truyện ngắn Phạm Lý LiênTrên sân ga – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngHồn xuân - Tăng Tấn TàiTôkyô - một tối Mùa Xuân – Bùi Công Minh Bên mộ mẹ - Thơ Nguyễn Hoàng Sa