Xông đất
06.02.2009
Kéo vạt rét lãng mạn thương mùa
cất vào chân ngọn tóc
con dốc cuối năm đùn đụng tất tần
đốt ngày chật chội
tháng chạp còng lưng
Nhẩm thầm
ít tiền nợ nần
ít tiền mua sắm
gói trà, nải chuối, bình bông.
Những cành mai rừng rựng búp
tiếng chim sau vườn giọng hót thẳng băng
ruột gan mình cong cụng.
Nàng xuân đẩy ngày cuối năm ra cửa
giao thừa tiếng pháo vô ngôn
nậm rượu gạo nhà văn Nguyên Hồng
bốc men quê cháy lưỡi
phấn kích câu thơ xông đất đầu ngày
chiếc ao trước nhà nắng thơm vàng rực.
PHỤNG LAM
Bài viết khác cùng số
Những mẩu chuyện về Bác HồVít nhành lau trắngBa bị chín quaiCon trâu phá bầyBến đợi...Những tiếng kêu hoan lạcCẩm thạchMặt trời chim nonChiều xuânLục bát sáu câuCảm ơn mùa đông - cảm ơn lá vàngThơm suốt đời tôiVươn tới sự bất độngChút ưu du trên hòn ThủyKhúc giao mùa 2Mùa xuân gõ cửaVề một loài hoaEm có nhớ...Xông đấtVề phía những căn nhàMột ngày xa nhau …Quê nhàLời của mùa xuânLặng thầmXuân về Bãi BụtPhức cảm mầmGiấc mơ cũSố mộtHương phốBóng bay hồngThư gởi đi xaSang xuânMưa đỏXuân tìnhMột tập sách rất cảm động về tình yêu của người lính (1)Giấc mơ nào cũng bóng dáng quê hươngMột tấm lòng nặng tình với quê hươngCon trâu trong ngôn ngữ ca dao, tục ngữPhương pháp viết văn học sử của nhóm Lê Quý Đôn trong Lược thảo lịch sử văn học Việt NamNhà văn Nguyễn Văn Xuân: KÝ ỨC VỀ NHỮNG NGÀY CHỜ TẾT...Viết từ Đà Nẵng“Không có loại thơ nào mà không gắn với luân thường đạo lý"Tập tục thờ trời trong tâm thức người ViệtXuân trong tâm tưởng sắc Trường TânGặp lại Thủy Anh (Nhân đọc tập thơ “Suy tư trắng” của Thuỷ Anh NXB Đà Nẵng)Ai mua thơ tôi