Lúc lòng Nguyên Đán

10.01.2024
Phan Chín

Lúc lòng Nguyên Đán

những ban mai mát trong

tôi thức dậy cùng ánh sáng

bắt đầu ngày mới bằng hơi ấm nắng sớm

bằng sự thanh khiết của hoa

bằng lời chim hân hoan rời tổ

hát về những chân trời

 

lòng không một gợn mây

tôi đi

không sợ lạc đường nhờ mùi sữa ngọt thơm của mẹ

(người vắt kiệt ngực xuân nuôi con năm rộng tháng dài)

vững tin chân cứng đá mềm

nhờ vị mặn mồ hôi cha ướt đẫm bốn mùa mưa nắng

(người vắt mồ hôi tưới đá sỏi bật mầm)

 

mải miết như sông

chưng cất lòng mình phù sa ngọt lịm

thắp lên hân hoan lúa đậu dưa cà...

trên đường băng mướt xanh ấu thơ tôi chân trần cất cánh

giữ lòng mình nguyên đán

tôi bay...

 

P.C

Bài viết khác cùng số

TếtỨng xử độc đáo của Bác Hồ 80 năm trướcĐà Nẵng những năm Thìn dưới thời Pháp thuộcTết Nguyên Đán - từ cái nhìn của Nguyễn Văn XuânMùa xuân ngẫm về văn minh và ngụ ngôn của láChiếc bánh cay vị gừngNgày Tết vắng tiếng raoCampuchia - đi và thấyXuân về trên núiĐừng đợi đến ngày 30 TếtCon tằm bận nhả tơTiếng chim hót bên triền núi xanhMỹ Khê mùa xuânThành phố phía Tây BắcThì thầm với cỏGiọng quêBên ướt mẹ nằmThời gianThơ Trần Trúc TâmĐi giữa sương đêmTản khúc ngày cuối đôngMùa lạÁo carô*Cánh đồng thiếu nữMưaChùm Haiku mùaVê qua trảng vắngCánh mỏng chao nghiêngMột nửa tôiMùa xuân trên đồi cây sungLạc phố bên sôngNắng xuânChiều xuânLy rượu chiều cuối nămĐầu năm đọc lại Hoàng hạc lâuĐêm nghiêngVề bên tháng GiêngCành xuân biếcTiếng xuânChiều mưa biển Mỹ KhêThơ Nguyễn Đông NhậtVĩnh cửuHồn người xưaThơ ngắnGhé thăm bạn cũLúc lòng Nguyên ĐánNgọn gió quẫy chân mùaCuối năm lại nhớ rừngSáng chủ nhật uống trà hoa cúcMột nhành xuânTa là cây cúc nhỏĐóa hoa xuânXuânXuân hạnh phúcCuối năm về thăm nơi sơ tán cũVề Đường LâmNắng tháng GiêngNhớ Giáo sư Nguyễn Văn Hạnh và Trăm năm thơ đất QuảngRồng - Makara trong mỹ thuật ChampaHình tượng con rồng trong văn hóa ViệtĐynh Trầm Ca và nỗi hoài hươngMúa trong văn hóa du lịchẤn tượng đẹp về Triển lãm "Mỹ thuật Đà Nẵng năm 2023"Một tập ký sự khắc họa vùng đất, văn hóa, con người Đà NẵngĐọc tự truyện Ong rừng của Phan Đức NhạnTìm về thế giới tuổi thơ qua “Bồ Công Anh bay theo gió”Người dẫn tôi về phía mặt trời mọc *Mùa xuân, đọc sắc vàng trong thơTrầm tư của một người yêu thơVõ Rồng ở nước ViệtSố nhiều và số ít trong lao động nghệ thuậtTranh vuiBóng trời soi ruộng nướcẢnh nghệ thuật "Tổ quốc bên bờ sóng"Xuân Giáp thìn 2024Chuyện vui: Một ngày xuânTình ta mãi mãi mùa xuânĐà Nẵng và em