Nắng tháng Giêng

10.01.2024
Thiều Hạnh

Nắng tháng Giêng

Giọt sương đêm chưa tan

ngày nhẹ tênh thắp nắng

nỗi buồn vừa kịp lắng

nghe tiếng trẻ thơ cười

 

lá rụng nhường cành tươi

chồi non tơ nhú nở

trời tháng giêng hong ấm

những vệt màu ưu tư

 

cọng cỏ gầy mơ ngủ

rướn mình đón gió xuân

người rời quê lên phố

gói theo miền nhớ nhung

 

cội hoa già trước ngõ

bóng mẹ hiền đơn côi

khoảng lặng thầm tinh khôi

giữa dòng đời náo nhiệt

 

dừng chân bên triền đồi

nghe tim mình tha thiết

tình quê nhà lưu luyến

như màu trời tháng giêng

 

ta chợt tìm thấy ta

giữa tràn trề ước nguyện

                                                     

T.H

Bài viết khác cùng số

Campuchia - đi và thấyXuân về trên núiĐừng đợi đến ngày 30 TếtCon tằm bận nhả tơTiếng chim hót bên triền núi xanhMỹ Khê mùa xuânThành phố phía Tây BắcNgày Tết vắng tiếng raoChiếc bánh cay vị gừngMùa xuân ngẫm về văn minh và ngụ ngôn của láTết Nguyên Đán - từ cái nhìn của Nguyễn Văn XuânĐà Nẵng những năm Thìn dưới thời Pháp thuộcỨng xử độc đáo của Bác Hồ 80 năm trướcTếtLy rượu chiều cuối nămMột nửa tôiĐêm nghiêngĐầu năm đọc lại Hoàng hạc lâuMột nhành xuânCuối năm về thăm nơi sơ tán cũVề Đường LâmNắng tháng GiêngTa là cây cúc nhỏĐóa hoa xuânNắng xuânChiều xuânHồn người xưaXuânXuân hạnh phúcLúc lòng Nguyên ĐánVề bên tháng GiêngCành xuân biếcTiếng xuânMùa xuân trên đồi cây sungLạc phố bên sôngMùa lạCánh mỏng chao nghiêngÁo carô*Cánh đồng thiếu nữMưaChùm Haiku mùaVê qua trảng vắngGiọng quêBên ướt mẹ nằmThời gianThơ Trần Trúc TâmĐi giữa sương đêmGhé thăm bạn cũThơ ngắnVĩnh cửuThơ Nguyễn Đông NhậtChiều mưa biển Mỹ KhêSáng chủ nhật uống trà hoa cúcCuối năm lại nhớ rừngNgọn gió quẫy chân mùaThì thầm với cỏTản khúc ngày cuối đôngVõ Rồng ở nước ViệtSố nhiều và số ít trong lao động nghệ thuậtĐynh Trầm Ca và nỗi hoài hươngNhớ Giáo sư Nguyễn Văn Hạnh và Trăm năm thơ đất QuảngRồng - Makara trong mỹ thuật ChampaHình tượng con rồng trong văn hóa ViệtMúa trong văn hóa du lịchẤn tượng đẹp về Triển lãm "Mỹ thuật Đà Nẵng năm 2023"Một tập ký sự khắc họa vùng đất, văn hóa, con người Đà NẵngĐọc tự truyện Ong rừng của Phan Đức NhạnTìm về thế giới tuổi thơ qua “Bồ Công Anh bay theo gió”Người dẫn tôi về phía mặt trời mọc *Mùa xuân, đọc sắc vàng trong thơTrầm tư của một người yêu thơXuân Giáp thìn 2024Ảnh nghệ thuật "Tổ quốc bên bờ sóng"Tranh vuiBóng trời soi ruộng nướcChuyện vui: Một ngày xuânTình ta mãi mãi mùa xuânĐà Nẵng và em